22 tháng 7 2012

Câu truyện khởi nghiệp: Tôi bắt đầu lại khi công ty bị người bạn phản bội



Công ty bắt đầu làm ăn được thì người bạn cùng hùn vốn kinh doanh với tôi bỏ ra đi, mang theo tất cả hợp đồng và những mối quan hệ khách hàng.

Tôi năm nay 29 tuổi, cách đây đúng một năm tôi bắt đầu quá trình khởi nghiệp của mình cùng với một anh bạn học trên tôi một khóa. Ý tưởng thành lập công ty là của bạn tôi. Lúc đó cả hai đều đang thất nghiệp.
Tôi vừa kết thúc hợp đồng ở cơ quan cũ, bạn tôi thì đã nghỉ việc được hơn một tháng. Nhờ vào quan hệ trong ngành sản xuất dược nên bạn tôi muốn tận dụng để làm kinh doanh chuyên về bao bì dược. Cụ thể là chai lọ thủy tinh, chai lọ nhựa và màng seal chống thấm. Tin vào mối quan hệ và kinh nghiệm của bạn mình, tôi đã đồng ý để góp vốn.
Những ngày đầu tiên, cả công ty chỉ có hai người. Văn phòng là một gian ki ốt nhỏ diện tích 10 m2 được mẹ tôi cho mượn. Tin vào những mối quan hệ của bạn mình, tôi đã hi vọng công ty sẽ có một tương lai đầy hứa hẹn.
Trong hai tháng đầu tiên tôi bị cuốn vào những việc nhỏ nhặt từ mua bàn ghế, sắm sửa đồ cho công ty đến tìm hiểu các quy định về thuế, tìm hiểu về mặt hàng công ty kinh doanh (tôi hoàn toàn không biết tí gì về ngành bao bì dược, thuận lợi duy nhất của tôi là khả năng giao tiếp bằng tiếng Trung).
Toàn bộ chi phí ban đầu của công ty bỏ ra là tiền của tôi vay của gia đình. Bạn tôi sau nhiều lần tranh cãi cuối cùng cũng bỏ ra 10 triệu đồng để góp vốn. Sau này tôi mới biết rằng anh ấy đã xin gia đình hơn 200 triệu đồng, nhưng vì cờ bạc, vay nặng lãi nên đã đem gần hết số tiền đó đi trả nợ.
Vì cãi nhau nhiều quá mà bất đắc dĩ bạn tôi phải đi vay thêm để góp vào vốn. Bạn tôi là một người tính cách có thể nói là hám lợi trước mắt, muốn giàu xổi, không thích làm việc nặng và đặc biệt là không phải là người biết giữ chữ tín, việc sau này tôi mới thấm thía.
Sau hai tháng trời quanh quẩn với những việc vặt, cuối cùng chúng tôi đã có hợp đồng đầu tiên. Hợp đồng không lớn, tiền lời chỉ có 12 triệu đồng nhưng với những ai đã trải qua quá trình khởi nghiệp chắc sẽ hiểu cảm giác của chúng tôi lúc đó.
Trong quá trình ký kết hợp đồng, bạn tôi chỉ duy nhất một lần dẫn tôi đi gặp khách hàng để giới thiệu. Sau đó từ tìm nguồn hàng, đàm phán, giao dịch, vận chuyển, giao hàng đều do một tay tôi làm cả, kể cả việc giao hàng một mình phải bốc dỡ cả một xe hàng 1.5 tấn. Trong quá trình đó, bạn tôi đã có những dấu hiệu thay đổi mà tôi cảm nhận được nhưng không thực sự để tâm tới.
Vài ngày sau, bạn tôi tới tìm tôi, có chút hơi men trong người, giọng lè nhè và kẻ cả. Bạn tôi nói với tôi rằng, do nhu cầu, công ty cũ muốn mời bạn tôi quay lại làm việc với mức lương 10 triệu đồng/tháng, chỉ phải đi làm tuần ba buổi và hỏi ý kiến tôi thấy thế nào.
Các bạn bảo tôi phải làm thế nào trong hoàn cảnh này? Tôi đã khuyên bạn tôi nên quay lại công ty cũ để làm việc. Thú thực, lúc đó tôi rất tức giận và cảm thấy bị phản bội. Nhưng lại nghĩ nếu anh ấy quay lại làm ở công ty dược cũ, biết đâu chúng tôi sẽ có những cơ hội làm ăn mới.
Tôi đã hoàn toàn tin tưởng ở bạn tôi. Sau đó là hơn một tháng trời chúng tôi tiếp tục không có một hợp đồng nào, tôi vẫn phải làm việc với những hứa hẹn và viễn cảnh thành công mà bạn tôi vẽ ra.
Sau này mọi sự đã rõ ràng, trong quãng thời gian hơn một tháng đó, tôi đã phải tìm nguồn hàng, đàm phán nhưng không ký kết được một cái hợp đồng nào. Bạn tôi đã đem tất cả những thành quả đó về công ty cũ để lập công với sếp, những hợp đồng được hứa hẹn sẽ ký kết sẽ không bao giờ thành hiện thực. Công ty dược đó sẽ làm toàn bộ, và người phụ trách việc đó là bạn của tôi.
Mất lòng tin, tôi gần như suy sụp hoàn toàn, cảm giác như đang đứng trên mép vực thẳm, chỉ lùi một bước nữa là tôi sẽ ngã xuống cái hố sâu thăm thẳm của sự thất vọng và không bao giờ đứng dậy được nữa, không mối quan hệ, không kinh nghiệm, ai sẽ chèo lái cái công ty này, tôi phải làm gì đây?
Đó quả là một quãng thời gian cay đắng. Nhưng cũng chính vì cái cảm giác đứng bên bờ vực thẳm đó mà tôi hiểu rằng cần có quyết tâm và nghị lực, sự kiên trì và nhẫn lại thì mới không bị rơi xuống đáy sâu của bi quan và thất vọng.
Tôi bắt đầu lại, với suy nghĩ lúc này quan trọng nhất là phải đứng dậy đã. Và phải đứng cho vững, không được bỏ cuộc. Bỏ cuộc là thất bại là bị ngã xuống, không bao giờ có thể trèo lên lại miệng của bờ vực được nữa. Đã đến nước này rồi thì sao không bước tiếp?
Nhưng đi theo hướng nào, bước dài hay ngắn, tất cả như một màn sương mù trước mặt vậy, chỉ có mình đối diện với cảm xúc của chính mình mà thôi.
Việc đầu tiên sau khi tinh thần đã tạm hồi phục là tìm một người hợp tác mới. Thật là "mong người tài như thể trời hạn mong mưa".
Quả thật lúc đó tôi cần một người cùng chung chí hướng để cùng vạch ra được một hướng đi cụ thể và rõ ràng. Tôi như một kẻ u mê đang đứng giữa một cánh đồng bị bao phủ bời một màn sương mù dày đặc mà thậm chí còn không nhận ra cả bàn chân của chính mình.
Tôi đi cà phê, trà đá với bạn bè, rồi cả những người quen biết. Cần phải tìm một người có động lực thúc đẩy, một người có tầm nhìn và biết rõ hướng đi. Rồi tôi gặp một anh bạn đã bốn năm không nhìn thấy mặt. Tính anh hòa đồng, đơn giản và là một người đầy tinh thần trách nhiệm. Anh đã có con hai tuổi, vợ thất nghiệp ở nhà, đang cần thêm thu nhập để nuôi sống gia đình.
Đó có lẽ là ứng viên vàng với tôi lúc bấy giờ. Sau một tuần bàn bạc, chúng tôi đã thống nhất chuyển văn phòng công ty về nhà anh ấy. Giao thông thuận tiện hơn, và tiện hơn cho việc chăm sóc gia đình của bạn mình.
Việc anh ấy tham gia công ty cũng có nghĩa là công ty phải chuyển hướng đi, chuyển hướng mặt hàng kinh doanh chủ đạo: ván ép MDF và ván sàn.
Những hợp đồng đầu tiên, những buổi đi gặp khách hàng giữa tiết trời mùa đông lạnh giá và cái gió tê tái cùng những cơn mưa buốt lạnh, tất cả những điều đó làm càng khiến chúng tôi cần phải rèn luyện tính chịu khó, kiên trì, nhẫn nại.
Nhưng thời cuộc đổi thay, mọi thứ không thuận lòng người. Sau ba tháng, chúng tôi chỉ có hai khách hàng lớn ván MDF và vài mối làm ăn nhỏ bao bì dược. Thu nhập tạm đủ để duy trì công ty, trả lương và các chi phí vặt khác.
Vào đầu năm 2012 do khủng hoảng kinh tế kéo dài, lãi suất ngân hàng tăng cao, vay nợ nhiều, khách hàng ván ép của công ty bị vỡ nợ.
Nhìn hợp đồng đã ký, với yêu cầu đặt cọc có 15% giá trị hợp đồng (do thời kì đầu nên chúng công ty đã có những ưu ái cho khách hàng vượt quá giới hạn). Chúng tôi tuy hơi thất vọng nhưng cũng cảm thấy may mắn vì nếu nhập hàng về thật thì không biết vứt hàng ở đâu, vì không có kho để chứa cũng như không có mối để đẩy hàng đi.
Mất cả hai khách hàng lớn, lúc đó lại thêm ba khách hàng bên dược ngừng đặt hàng. Trong hơn một tháng trời chúng tôi chỉ biết ngồi nhìn nhau, thỉnh thoảng rủ bạn tới để "chém gió" và quên đi thời khắc khó khăn này.
Cần phải thay đổi, một lần nữa chúng tôi cùng ngồi lại và xem lại bản thân, cần thay đổi những gì. Mất thêm hơn hai tháng ăn không ngồi rồi.
Tôi làm ở nhà bạn mà con bạn thì ốm, phải vay tiền công ty để đưa đi viện. Tôi nhìn thấy ánh mắt mẹ và vợ bạn nhìn hai thằng ăn hại ngày lại ngày đến ngồi phòng khách nhà mình chỉ giỏi ăn tục nói phét Hết ăn lại nằm, chán rồi đi có khi ba, bốn ngày sau mới thấy mặt lại.
Lại một lần nữa chữ nhẫn hiện nên. Tôi cảm giác mình như là một kẻ mặt dày ghê gớm khi phải đối diện với người nhà của bạn tôi.
Việc cần làm trước hết, tập trung quan hệ lại khách hàng ngành sản xuất dược, tìm hiểu nguyên nhân ngừng đặt hàng, xem có thay đổi được tình hình không. Tập trung làm Website, quảng cáo, quảng bá hình ảnh của công ty.
Đã có những thay đổi tích cực, hai khách hàng cũ đã quay lại, chúng tôi đã có thêm những khách hàng mới đặt hàng, có cả những hợp đồng mới đang đàm phán và cả những khách hàng với những yêu cầu tìm nguồn hàng mới.
Tổng cộng giờ đây, chúng tôi đã có sáu khách hàng cùng ba mối khác đang đàm phán thỏa thuận. Một cơn gió mới đang tràn về cùng với mùa xuân đến muộn.
Cần cù, chịu khó, kiên trì nhẫn lại, ham học hỏi, tự tin, can đảm cùng chút liều lĩnh, đó là những gì một doanh nhân cần theo những gì tôi đã trải qua và học được. Sau đúng một năm, thực sự giờ đây công ty chúng tôi tạo dựng lên đã hòa vốn, có thêm một chút tích lũy.
Lần đầu tiên tôi đã được cầm tiền đi đóng thuế thu nhập doanh nghiệp. Ít nhưng đầy tự hào vì đã góp một phần nhỏ cho xã hội này.
Chúc những ai có chí làm giàu, những người có mơ ước đứng lên bằng chính đôi chân mình có đủ tự tin và nghị lực, sự can đảm để bắt đầu con đường đi của chính mình.
Xin mượn câu nói của người sáng lập ra trang mạng kinh doanh nổi tiếng: "Chỉ có những kẻ đủ nghị lực dùng đầu gối lết qua được mùa đông lạnh giá mới có thể hưởng được những tia nắng ấm áp đầu tiên của mùa xuân".


Nguồn: vnExpress

tags: cau truyen khoi nghiep

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét