Cuộc sống hiện đại với vô vàn áp lực, với muôn ngàn trăn trở, lo toan, với những ngột ngạt bon chen... Sao không cùng tôi trong giây phút dạo quanh các gốc thông già, thả hồn cùng mây ngàn gió núi, lắng nghe những bài hương ca vô tận để tìm lại chút tỉnh lặng, chút hồn thơ đã mất sau bao tháng năm vật lộn với cuộc đời?
Nắng tươi hồng, hàng thông xanh mướt
Xao động lòng ai lạc gót chân.
Nắng chan hòa, nắng nhảy múa và trước mắt là bạt ngàn thông reo! Nắng xuyên kẻ lá, nắng xôn xao đùa giỡn, nắng trải dài đưa bước chân đi.
Gió, những làn gió mang theo những bản tình ca bất tuyệt vi vu qua ngàn vạn lá thông dưới bầu trời xanh thẳm; gió nhẹ nhàng vờn qua mái tóc, gió dịu dàng vuốt ve đôi gò má, gió quấn quýt theo từng bước chân đi.
Nắng, nắng ấm
Gió, gió nhẹ
Thông xanh xanh
Ngã bóng quanh hồ.
Và mưa. Những cơn mưa làm rừng thông thêm phần xinh đẹp, càng nên thơ và quyến rũ lạ kỳ.
Mưa rả rích mặt trời đi ngủ sớm,
Không gian buồn mây trắng phủ nơi nơi.
Chút giá buốt, chút bâng khuâng
Tôi đã đắm mình
Đã chìm trong màn sương huyền ảo,
Đâu chỉ là thông, hoa thơm, cỏ dại cũng rộn ràng khoe sắc!
Lang thang hoa cỏ dài trong mộng,
Biết đến chiều nao tỉnh giấc nồng?
Rồi ai đó thì thầm trong tiềm thức
Hạt sương tròn lấp lánh giữa trời mây.
Và tôi đã thấy, thấy mình ngã người trên thảm lá thông dày cộm. Cái không khí lành lạnh cứ vuốt ve, mơn trớn; rừng thông xanh vẫn rì rào ca hát; và tâm hồn thật thư thái, nhẹ nhõm, bao trăn trở, suy tư chợt tan biến vào hư vô
.
Thời gian hỡi xin đừng trôi đi mãi,
Không gian ơi hãy lắng đọng phút giây này.
tags: lac buoc giua rung thong dalat
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét