27 tháng 7 2012

Cho những điều đã qua



Dạo này mình buồn rất buồn, mình đau rất đau tưởng như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tim đau nhói và rỉ máu từng giờ. Vết thương lòng nó quá sâu và mình k biết khi nào mới có thể hàn gắn lại được. Thế mà từng giờ, từng ngày trôi qua mình vẫn cười, nụ cười như không hề có nỗi đau, nỗi buồn nào tồn tại vậy, mọi người ở công ty hỏi mình đang yêu phải không? Ừ mình đang yêu, mình đang yêu chính bản thân mình đây? Nếu mình không yêu nó thì chẳng có ai yêu nó nữa, người mình yêu thương tưởng chừng sẽ cùng mình nắm tay đi suốt cuộc đời cũng vội lìa xa, bỏ lại mình bơ vơ và đi một con đường khác bằng phẳng hơn, hạnh phúc hơn. Vì bây giờ con đường chông gai đã cùng mình đi giờ lùi lại phía xa.
Người ta phủi tay, như quên sạch tất cả. Ừ thì anh có lỗi với em, anh xin lỗi và rất nhiều từ ngữ mong mình tha thứ khác. Mình mỉm cười chua xót, mình có trách, có giận có buồn đâu. Thì người cứ đi đi, đi để hạnh phúc, để vui, để được cái gọi là hạnh phúc đích thực của đời mình. Có điều người đi rồi thì đừng quay lại, đừng làm khổ tôi thêm ngày nào nữa thôi.
Ừ thì tôi yêu người, tình yêu đó luôn cháy bỏng và làm đau trái tim tội nghiệp của tôi hằng ngày, nó âm ỉ, nó nhức buốt. Nhưng thì đã sao, tôi yêu tôi chấp nhận, nhưng không có nghĩa là trái tim tôi lúc nào cũng sẵn sàng dành cho người một chỗ và luôn đợi người trở về. Có thể cả đời này tôi chẳng yêu ai như yêu người, bởi vì tất cả niềm tin, hi vọng tôi dành cho người đã bị người lấy hết.
Tôi không còn tin cái gọi là tình yêu nữa rồi. Nhưng điều đó không quan trọng, không yêu ai nữa thì tôi yêu chính mình, tôi vẫn sống, vẫn yêu đời và tôi trân trọng từng phút giây trôi qua từng ngày. Vì vậy, như người thấy đó tôi rất tự tin, tôi không yếu đuối, tôi yêu đời, và cũng có nhiều người yêu tôi. Họ ngạc nhiên khi lúc nào cũng thấy tôi vui vẻ, họ bảo hình như nỗi buồn không hề ghé đến tôi thì phải. Nhưng người biết đúng không? Người biết vì sao tôi như thế, người biết rằng tôi không mạnh mẽ như thế.
Nhưng có một điều mãi mãi người không biết vì sao tôi phải sống như vậy, phải giấu tất cả cảm xúc đau khổ không để lộ ra gương mặt như vậy. Vì đơn giản tôi muốn người đừng bận tâm đến tôi, đừng thấy có lỗi với tôi, và hãy sống hạnh phúc. Tôi ngốc nghếch quá đúng không? Người từng nói không có người con gái nào như tôi, lúc nào cũng nghĩ cho người khác chỉ có trái tim lương thiện. Tôi không dám nhận mình là người cao thượng, nhưng với tôi tình yêu không có nghĩa và không phải lúc nào cũng yêu là phải được yêu và dành cho được tình yêu của người đó về mình. Có lẽ vì vậy nên tôi yêu người, người cũng yêu tôi nhưng mãi mãi tôi với người như hai đường thẳng đi song song, vẫn chưa thấy có điểm chung.
Tôi như một cái bóng lặng lẽ đi bên người, khi người vui, khi người buồn khi người thành công và thất bại. Tôi đã ở bên người như thế quá lâu rồi thì phải. Giờ đã đến lúc tôi rời xa người, vì giờ người hạnh phúc, người thành công, người không cần một người như tôi đi bên cạnh nữa. Tôi là ngôi sao may mắn của người mà đúng không? Nhưng giờ ngôi sao ấy không thể đi bên bạn rồi, tôi không đủ vị tha, không đủ niềm tin vào cái gọi là những người yêu nhau sẽ trở về bên nhau nữa.
Tình yêu nào dù đẹp đến mấy, nhưng chỉ cần một người buông tay thì người kia có cố gắng níu giữ cũng không thể nào có kết quả như ý muốn. Nhất là tôi là người không thích níu kéo cái gì không thuộc về mình. Nên người à, tôi buông tay rồi đó, người cứ đi đi.
Hằng ngày tôi vẫn bước đi trên con đường của mình, có những chông gai, có những mệt mỏi mà nhiều lúc làm tôi muốn quỵ ngã và có lúc tôi đã nghĩ mặc cho số phận. Nhưng sau đó nhờ có những người bạn, những người chị, những người yêu quý tôi, tôi nhắc mình phải cố lên và vượt qua. Và tôi luôn nhắc mình nhớ với tất cả mọi chuyện đã qua nó chẳng là gì cả, nhất là với người không trân trọng mình thì người đó chẳng đáng để mình buồn. Nên tôi sẽ vui và luôn vui, như người thấy đấy hằng ngày tôi tra tấn mọi người bằng những ngôn từ rất là lạc quan, dù là trong lòng tôi nó đang bi quan lắm lắm. Hằng ngày tôi nói cười rất vui vẻ, tôi dẫn chương trình rất trơn tru dù trước đó tôi phải vào nhà vệ sinh và đứng trước gương thật lâu. Thì có sao đâu, ai cũng trải qua những chuyện như thế mà đúng không người. Quan trọng là mình vượt qua nỗi đau như thế nào thôi.
Và người à! Đây là lần cuối cùng tôi viết cho người đó, tôi chẳng muốn kể lể những nổi đau bi thương như thế này đâu. Nên người đừng quay về để làm tim tôi đau nữa nhé! Và tôi ơi mãi giữ nụ cười xinh như thế này nhé.


tags: tinh yeu da qua

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét