11 tháng 7 2012

Mình hôm nay đáng giá bao nhiêu?


Khi công chúng còn chưa hết ngỡ ngàng vì cái giá trên trời cho một lần đi khách của một cô “có đi diễn catwalk nhưng chưa đủ để gọi là người mẫu” và “có đóng phim nhưng không hẳn là diễn viên”, vừa kịp nhẩm tính tiền công một lần như thế của cô bằng tiền lương hệ số 1 của một công chức nhà nước làm trong 8 tháng thì tiếp tục, họ lại được dịp ngồi nhẩm tính: có bao nhiêu chữ số 0 trong số tiền mà Hoa đán Chương Tử Di nhận được sau các cuộc “giao dịch tình dục” với các chính trị gia, nếu chuyện này có thật? (Chuyện ấy độ này có vẻ được giá gớm!)
Kế đến là thu nhập trung bình của một nhà báo lá cải trong một tháng là bao nhiêu nếu một đề tài rất đỗi bình thường được bôi xé ra làm 10 kì và mỗi bài 2000 chữ được nhuận bút 1.5 triệu đồng (theo lời tự thú của một phóng viên báo lá cai?) (Cải dạo này cũng lên giá quá ha!)
Rồi vừa mới hôm qua, ta biết: 20 ngàn đô la là số tiền mà nhiều đại gia sẵn sàng bỏ ra để có được 20 phút gặp mặt Angela Phương Trinh, theo đúng lời kể của cô gái này. (Trinh…ơ… “trinh” lúc nào cũng có giá :”>)
Tính ra, một nhà báo lá cải xuất sắc nếu chăm chỉ trồng cải trong khoảng 11 tháng thì mới bằng một lần Angela Phương Trinh gật đầu đồng ý đi trò chuyện 20 phút với đại gia, trồng cải trong 40 năm thì bằng một lần Chương Tử Di “giao dịch” với tỉ phú Từ Minh. (tôi có tính sai không? bạn tính lại hộ tôi nhé?)

Angela Phương Trinh tuy hơi quá đà so với tuổi đôi mươi của mình nhưng không đi chơi kiểu “ngã giá” với đại gia, thế là ngoan hay không ngoan? Chương Tử Di có nhiều cống hiến rất giá trị cho điện ảnh Trung Quốc và thế giới nhưng hiện đang bị mang tiếng với những cuộc giao dịch tình dục, thế là tốt hay xấu? Hồng Hà vươn lên từ một gia cảnh nghèo nàn cả về vật chất lẫn tình thương, có mục đích rất chính đáng: “Khi nào đủ tiền mua nhà và ô tô sẽ bỏ nghề bán dâm”, thế là trong sáng hay không? Phóng viên báo lá cải hết mình vì nhu cầu của độc giả và lợi nhuận của tờ báo, thế là vô lý hay có lý?
Giữa thời đại này, phân định tốt xấu đúng sai có khi là rất khó.
Báo lá cải có khi sẽ không lá cải nếu như không còn những độc giả thích đọc tin lá cải hơn tin tức chính thống. Gái bán dâm sẽ không bán dâm nếu chẳng ai mua dâm. Sẽ chẳng có khái niệm “giao dịch tình dục” nếu một cái túi Hermes hay LV không có giá quá cao và bất động sản không là một nhu cầu bất động đậy, trong khi hạnh phúc thì luôn “đựng trong một tà áo đẹp, một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn”. Nghệ sỹ cũng chẳng phải bày chiêu trò này nọ nếu như khả năng lao động chân chính của họ mang đến thành quả nhanh hơn một vụ scandal.
Ai cũng có mục đích để biện hộ cho hành động của mình. Tiền quả nhiên là bạc. Để có nhiều tiền, nếu không bạc mặt lao động thì cũng phải bạc lòng với lương tâm.
“Không được bán đứng bạn bè khi chưa được giá”. Tất nhiên, đây là câu nói đùa thôi. Nhưng từ đấy mà tôi nghĩ: vậy chẳng biết Minh Quân được gì khi phải giả bộ ỡm ờ trước tin đồn bạn nhảy của anh trong “Bước nhảy hoàn vũ” có bầu, dù chính anh đưa cô đi khám và chắc chắn không phải khám thai. Vậy là, bạn bè đáng giá bao nhiêu?
Và độc giả đáng giá bao nhiêu khi những người làm báo một mình trồng cải chưa đủ lại tiếp tục rủ rê họ vào công cuộc trồng cải, “ban Văn hoá toà soạn trân trọng mời độc giả tiết lộ thêm ảnh, clip và các thói hư tật xấu của showbiz Việt”, hứa hẹn bằng những phần quà hấp dẫn?
Trước những cám dỗ bề nổi như đồng tiền và danh tiếng, tôi chỉ mong mình có thể giữ mình. Vì nếu hôm qua bán mình vì cái giỏ xách, hôm nay bán mình viết lách nhảm nhí để mua được nhà và ô tô, chắc sẽ có ngày tôi phải tự hỏi: “Mình hôm nay bao nhiêu?”
Bao nhiêu à, tôi cũng không biết là bao nhiêu, nên xin đừng ai ra giá, nhỡ cao quá rồi tôi lại động lòng, đúng lúc đang cần tiền để mua cái gì đó, chẳng hạn.


Nguồn: blog muatinhyeu1983  tamtay.vn
tags: minh hom nay dang gia bao nhieu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét